Chương 83 – Hàng Yêu Diệt Ma – Và Linh Thạch Khai Mắt

     Sau quá trình rèn vĩ khí và đạt đến cảnh giới Thạch Sơn Trấn Thế, Thạch Sơn trở nên trầm tĩnh và uy nghiêm hơn bao giờ hết. Hắn ngồi trên đỉnh núi, cảm nhận từng nhịp đập của lòng đất, từng luồng gió, từng hơi thở của sự sống. Con Thần Long vàng kim khổng lồ bay lượn trên bầu trời, như một vị thần hộ mệnh, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, xua đi mọi u tối, báo hiệu một kỷ nguyên mới.

    Bà Lữ, Lão Bàng và Tiêu Lan đứng phía dưới, họ cảm nhận được sự thay đổi vĩ đại từ Thạch Sơn. Hắn không còn là chàng trai trẻ cần được bảo vệ, mà đã trở thành một cột trụ, một vị thần sống.

    "Thạch Sơn... con đã hoàn toàn trưởng thành rồi," Bà Lữ thì thầm, đôi mắt bà đong đầy vẻ tự hào.

    "Giờ thì thằng nhóc này có thể cân cả thế giới rồi ấy chứ!" Lão Bàng cười khà khà, nhưng trong giọng nói ông ta lại có sự kính phục sâu sắc.

    Khi Thạch Sơn mở mắt, ánh mắt hắn không còn chỉ nhìn thấy thế giới vật chất, mà còn nhìn thấy những luồng linh khí vô hình, những vết nứt trong không gian, nơi tà khí đang ẩn nấp. Hắn đã lĩnh hội được một loại giác quan mới, một khả năng nhận biếttruy tìm những thực thể tà ác.

    Đứng dậy, Thạch Sơn cảm nhận được một luồng linh khí hỗn loạn, đầy oán hận, đang lan truyền từ một ngôi làng nhỏ ở phía xa. Hắn biết, đó là dấu hiệu của ma quỷ đang hoành hành. Với sức mạnh mới, hắn không thể ngồi yên. Sứ mệnh của một Người Gánh Núi không chỉ là tu luyện mà còn là trấn thế, hàng yêu diệt ma.

    "Có chuyện gì đó đang xảy ra ở phía làng kia," Thạch Sơn trầm giọng, chỉ tay về phía xa. "Linh khí tà ác rất mạnh. Chúng ta phải đi."

    Lão Bàng và Bà Lữ gật đầu, không hề do dự. Họ biết, đây chính là lúc Thạch Sơn bắt đầu thực hiện sứ mệnh của mình.

    Khi họ đến gần ngôi làng, cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt. Những ngôi nhà cháy rụi, cây cối khô héo, và không khí đặc quánh mùi tà khí. Người dân trong làng co rúm lại trong sợ hãi, nhiều người nằm la liệt, thân thể gầy gò, đôi mắt vô hồn. Yêu ma đang tung hoành, gieo rắc tai ương.

    Thạch Sơn dồn linh khí vào Thạch Long Ấn. Hắn vận dụng Công Pháp Địa Môn ở cấp độ cao nhất, không chỉ để hấp thụ mà để khuếch đại khả năng cảm nhận. Hắn nhìn thấy những bóng ma lảng vảng trong không khí, những linh hồn bị tha hóa, và những yêu quái đang ẩn nấp trong bóng tối. Chúng không phải là những con yêu thú đơn thuần, mà là những thực thể bị tà khí ăn mòn sâu sắc, trở nên hung tợn và khát máu.

    Trong lúc đó, từ sâu trong khu rừng gần đó, một luồng tà khí đặc quánh bỗng bùng lên dữ dội. Một con yêu quái khổng lồ, thân hình gớm ghiếc, cao lớn như một tòa nhà, với đôi mắt đỏ ngầu và những chiếc răng nanh sắc nhọn, lao ra. Nó gầm rống, dậm chân ầm ầm, khiến mặt đất rung chuyển. Xung quanh nó, vô số những yêu binh nhỏ hơn, mang hình thù quái dị, cũng xuất hiện, bao vây lấy ngôi làng, chuẩn bị cho một cuộc tàn sát mới.

    "Đây là một yêu quái cấp cao!" Bà Lữ cảnh báo. "Nó đang dẫn dắt cả một đội quân yêu binh!"

    Thạch Sơn không chần chừ. Hắn biết, đây là trận chiến đầu tiên của hắn với tư cách là Thạch Sơn Trấn Thế. Hắn phải bảo vệ những người vô tội. Hắn giơ tay lên, từ trong lòng bàn tay hắn, một luồng sáng mạnh mẽ, màu ngọc thạch, bùng lên. Đó là Linh Thạch Khai Mắt – một khả năng mới được thức tỉnh sau khi rèn vĩ khí và được Thần Long tải đạo. Linh Thạch Khai Mắt không phải là đòn tấn công, mà là một sự khai mở giác quan.

    Khi Linh Thạch Khai Mắt được kích hoạt, ánh sáng màu ngọc thạch từ lòng bàn tay Thạch Sơn không ngừng lan tỏa, bao trùm lấy toàn bộ ngôi làng và khu vực xung quanh. Ngay lập tức, những ảo ảnh bị phá vỡ, những linh hồn bị che giấu trở nên rõ ràng, và quan trọng hơn, những điểm yếu, những khe nứt trong lớp phòng ngự của yêu quái và yêu binh đều hiện rõ mồn một trước mắt Thạch Sơn. Hắn không chỉ nhìn thấy chúng, mà còn "hiểu" được bản chất, cấu trúc tà khí của chúng.

    Yêu quái khổng lồ gầm lên đau đớn, lớp tà khí bao quanh nó bị ánh sáng ngọc thạch xuyên phá, khiến nó mất phương hướng trong chốc lát. Những yêu binh nhỏ hơn cũng loạng choạng, lộ ra vẻ hoảng sợ. Chúng không ngờ có một người phàm có thể nhìn thấu được bản chất của chúng, thậm chí còn làm suy yếu chúng chỉ bằng ánh sáng.

    "Giờ thì... các ngươi không thể trốn thoát được nữa!" Thạch Sơn trầm giọng. Hắn biết, thời điểm để hàng yêu diệt ma đã đến. Con Thần Long vàng kim trên vai hắn gáy một tiếng vang vọng, sẵn sàng lao vào trận chiến.