Chương 117 – Minh Oan – Và Gánh Nặng Từ Thiên Sơn

 Thiên Sơn Thủ Hộ, một chiến binh khổng lồ được tạo thành từ đá và nước, gầm lên giận dữ. Ngọn giáo của nó phát ra ánh sáng xanh lam, nhắm thẳng vào Thạch Sơn. Nó hiểu lầm Thạch Sơn đã làm tổn hại đến Long Hồn của Hồ Thiên Sơn, không biết rằng đó là hành động thanh tẩy.

"Kẻ xâm nhập! Ngươi dám làm ô uế Long Hồn của ta?!" Tiếng nói của Thiên Sơn Thủ Hộ vang vọng như tiếng sấm dưới lòng hồ.

"Dừng lại! Ngươi đã hiểu lầm!" Thạch Sơn hét lên, nhưng Thiên Sơn Thủ Hộ đã vung ngọn giáo.

Phượng Hoàng Lữ và nhóm đạo sĩ lập tức lao lên, chuẩn bị đỡ đòn. Tuy nhiên, Thạch Sơn nhanh hơn. Hắn giơ Thạch Long Ấn lên. Một lớp hào quang ngọc thạch bao quanh hắn, đồng thời Thần Long vàng kim phóng lớn thân hình, cuộn tròn trước mặt hắn, tạo thành một lá chắn vững chắc.

Rầm!

Ngọn giáo của Thiên Sơn Thủ Hộ va chạm mạnh vào lá chắn của Thần Long, tạo ra một tiếng nổ lớn, khiến mặt nước hồ rung chuyển dữ dội. Dù sức mạnh của Thiên Sơn Thủ Hộ rất lớn, nhưng nó không thể xuyên thủng lớp phòng thủ của Thần Long và Thạch Long Ấn.

"Thiên Sơn Thủ Hộ! Ta là Thạch Sơn, Người Gánh Núi! Ta đã cứu Long Hồn của ngươi khỏi bị tà hóa!" Thạch Sơn hét lên, dùng toàn bộ linh khí để truyền tải ý niệm của mình. "Chính Thiên Quỷ Chi Nhãn đã làm biến chất nó! Ta đến đây để tìm Thạch Hiện Tại, để hàn gắn Thiên Đạo!"

Ngay lập tức, Long Hồn xanh biếc, vẫn đang yếu ớt trôi nổi trên mặt hồ, bỗng chốc tỏa ra một luồng ánh sáng dịu nhẹ. Ý niệm của nó truyền thẳng vào tâm trí Thiên Sơn Thủ Hộ, yếu ớt nhưng rõ ràng: "Dừng lại... Thủ Hộ... Hắn... đã cứu ta... thanh tẩy tà khí... Ta... đã bị Thiên Quỷ Chi Nhãn biến chất..."

Lời xác nhận từ chính Long Hồn khiến Thiên Sơn Thủ Hộ khựng lại. Ánh mắt xanh lam của nó nhìn chằm chằm vào Long Hồn, rồi lại nhìn Thạch Sơn, vẻ giận dữ trên khuôn mặt đá dần biến mất, thay vào đó là sự bối rối và kinh ngạc. Nó không ngờ Long Hồn lại có thể nói chuyện trực tiếp, và lời nói của Long Hồn không thể sai.

"Ngươi... đã cứu Long Hồn?" Thiên Sơn Thủ Hộ lẩm bẩm, giọng nói của nó đã giảm bớt sự hung hăng. Nó hạ ngọn giáo xuống. "Ta... đã hiểu lầm. Xin lỗi, Người Gánh Núi."

Nó từ từ tiến lại gần Long Hồn, thân hình khổng lồ của nó khẽ run lên. Nó chạm tay vào Long Hồn, và từ lòng bàn tay nó, một luồng linh khí thuần khiết, mát lạnh, không ngừng truyền vào Long Hồn, giúp nó hồi phục. Dù có vẻ ngoài thô ráp, Thiên Sơn Thủ Hộ lại chứa đựng sự dịu dàng và lòng tận tâm vô bờ bến với nhiệm vụ của mình.

Long Hồn từ từ trở nên rõ ràng hơn, màu xanh biếc của nó trở nên tươi sáng. Nó gầm nhẹ một tiếng, thể hiện sự biết ơn với cả Thạch Sơn và Thiên Sơn Thủ Hộ.

"Ngươi... đã làm được điều không tưởng," Thiên Sơn Thủ Hộ quay sang Thạch Sơn, ánh mắt nó giờ đây đầy sự tôn kính. "Ngươi không chỉ thanh tẩy tà khí, mà còn bảo toàn được linh hồn của Long Hồn. Ngươi đúng là hy vọng của thế gian."

"Vậy, Thạch Hiện Tại ở đâu?" Thạch Sơn hỏi, không muốn lãng phí thời gian.

Thiên Sơn Thủ Hộ hướng ngọn giáo về phía trung tâm hồ, nơi Long Hồn đang trôi nổi. "Viên Thạch Hiện Tại nằm ngay dưới lòng hồ này, ẩn sâu trong một hang động linh khí. Long Hồn đã bị tà hóa và phong ấn nó để ngăn tà khí xâm chiếm hoàn toàn. Giờ đây, khi Long Hồn đã được thanh tẩy, ngươi có thể lấy nó."

"Tuy nhiên," Thiên Sơn Thủ Hộ tiếp tục, giọng nó trở nên trầm lắng hơn, "Viên Thạch Hiện Tại nắm giữ sức mạnh của sự sống và thời gian. Nó cũng là nơi linh khí của Hồ Thiên Sơn hội tụ mạnh mẽ nhất, nơi chứa đựng gánh nặng của hiện tại – tất cả những linh hồn và sinh mệnh đang tồn tại, đang chịu đựng, và đang tranh đấu."

Nó nhìn Thạch Sơn với ánh mắt đầy vẻ cảnh báo. "Để lấy được Thạch Hiện Tại, ngươi không chỉ cần sức mạnh. Ngươi phải chứng minh rằng ngươi có thể gánh vác được gánh nặng của hiện tại, của vạn vật. Ngươi phải đối mặt với những linh hồn đang tranh đấu, những cảm xúc hỗn loạn của thế gian, và không bị lạc lối trong đó."

"Đây là thử thách cuối cùng của Hồ Thiên Sơn," Thiên Sơn Thủ Hộ kết thúc. "Nếu ngươi vượt qua, Thạch Hiện Tại sẽ là của ngươi. Nếu không... ngươi sẽ mãi mãi bị mắc kẹt trong những dòng chảy của thời gian và cảm xúc, như một linh hồn vô định."

Thạch Sơn gật đầu. Hắn đã chuẩn bị cho điều này sau khi thấu hiểu ý nghĩa của Thạch Hiện Tại trong Long Đàm Huyễn Cảnh. Hắn biết, thử thách này sẽ không phải là chiến đấu bằng vũ lực, mà là một cuộc chiến của tâm trí và tinh thần.

"Ta đã sẵn sàng," Thạch Sơn nói, ánh mắt hắn kiên định. Hắn nhìn về phía lòng hồ, nơi viên Thạch Hiện Tại đang chờ đợi.