Dưới ánh nhìn của Thiên Sơn Thủ Hộ và sự dõi theo lo lắng của Phượng Hoàng Lữ cùng nhóm đạo sĩ, Thạch Sơn bước đến mép Hồ Thiên Sơn. Mặt hồ vẫn tĩnh lặng và sâu thẳm, nhưng giờ đây, Thạch Sơn cảm nhận được rõ ràng hơn những luồng cảm xúc hỗn loạn đang cuộn xoáy dưới lòng hồ: niềm vui, nỗi buồn, hy vọng, tuyệt vọng, tình yêu, sự thù hận – tất cả những gì cấu thành nên hiện tại của vạn vật.
"Thần Long, chúng ta đi!" Thạch Sơn trầm giọng nói. Hắn không chần chừ, cùng Thần Long vàng kim (đã phóng lớn thân hình để bao bọc hắn) lao thẳng xuống lòng hồ. Nước hồ không lạnh lẽo như hắn nghĩ, mà lại mang theo một sự ấm áp kỳ lạ, như một dòng chảy của sự sống.
Khi lặn sâu xuống, áp lực nước không gây ảnh hưởng đến Thạch Sơn nhờ lớp bảo vệ của Thần Long. Hắn kích hoạt Linh Thạch Khai Mắt. Dưới đáy hồ, không có hang động vật lý nào, mà chỉ có một luồng ánh sáng rực rỡ, không ngừng biến động, như một trái tim đang đập. Đó là nơi Thạch Hiện Tại đang ẩn mình, và cũng là trung tâm của thử thách.
Ngay khi Thạch Sơn tiến vào luồng ánh sáng đó, mọi thứ xung quanh hắn bỗng chốc biến đổi. Hắn thấy mình đang đứng giữa một không gian bao la, nơi vô số hình ảnh và âm thanh không ngừng hiện lên, không theo một trình tự nào. Đây không phải là ký ức từ quá khứ, mà là những dòng chảy thời gian của hiện tại – những khoảnh khắc đang diễn ra khắp thế gian.
Hắn nhìn thấy những người dân thường đang sinh hoạt, lao động, vui đùa, hay than khóc. Hắn thấy những chiến trường nơi anh hùng đang hy sinh, những vị vua đang ra quyết định, những đứa trẻ đang cất tiếng khóc chào đời, và những sinh linh đang trút hơi thở cuối cùng. Hắn cảm nhận được niềm vui của sự đoàn tụ, nỗi đau của sự chia ly, sự kiên cường của ý chí, và cả sự tuyệt vọng của những kẻ đang bị áp bức.
Đây là gánh nặng của hiện tại. Thử thách của Thạch Hiện Tại không phải là chiến đấu với tà ác, mà là chịu đựng và thấu hiểu toàn bộ những cảm xúc, những số phận đang diễn ra trên thế giới cùng một lúc. Những luồng cảm xúc quá lớn có thể khiến tâm trí hắn vỡ nát, lạc lối trong dòng chảy của thời gian.
Thần Long vàng kim bên cạnh Thạch Sơn cũng khẽ gầm gừ. Nó cảm nhận được sự hỗn loạn của những dòng chảy thời gian này, nhưng vẫn kiên định bảo vệ chủ nhân. Thạch Quá Khứ trong tay Thạch Sơn bỗng chốc phát sáng mạnh mẽ, ánh sáng hổ phách của nó ổn định tâm trí hắn, giúp hắn không bị cuốn trôi. Linh hồn Long Tổ trong Thạch Long Ấn cũng truyền tải một sức mạnh tĩnh lặng, như một bãi neo vững chắc.
Thạch Sơn biết, hắn không thể chống lại những dòng chảy này. Hắn phải hòa mình vào chúng, nhưng đồng thời phải giữ vững bản ngã của mình. Hắn nhắm mắt lại, vận dụng Công Pháp Địa Môn ở cấp độ hiện thế, không chỉ là cảm nhận linh khí, mà là cảm nhận từng rung động của sự sống, của thời gian, của vạn vật.
Hắn lắng nghe tiếng khóc của những đứa trẻ mồ côi chiến tranh, và hắn cảm nhận được nỗi đau của chúng. Hắn nhìn thấy những vị anh hùng kiệt sức trên chiến trường, và hắn cảm nhận được sự mệt mỏi nhưng kiên cường của họ. Hắn chứng kiến những nụ cười hạnh phúc của những cặp đôi mới cưới, và hắn cảm nhận được niềm vui của họ.
Dần dần, Thạch Sơn không còn cảm thấy bị quá tải bởi những cảm xúc đó. Hắn không biến thành họ, mà hắn thấu hiểu họ. Hắn nhận ra rằng, dù có bao nhiêu nỗi đau, bao nhiêu sự tuyệt vọng, thì sự sống vẫn không ngừng chảy trôi, vẫn luôn có hy vọng, vẫn luôn có những nụ cười, những khoảnh khắc hạnh phúc. Đó là bản chất của hiện tại – sự pha trộn không ngừng của tất cả các cung bậc cảm xúc, nhưng luôn hướng về phía trước.
Hắn cảm nhận được sự kiên cường của vạn vật, khả năng thích nghi và vượt qua mọi khó khăn. Hắn nhận ra rằng, để bảo vệ thế giới, không chỉ cần sức mạnh, mà còn cần lòng trắc ẩn, sự thấu hiểu và ý chí không ngừng tiến về phía trước.
Khi Thạch Sơn hoàn toàn thấu hiểu và gánh vác được gánh nặng của hiện tại, toàn bộ không gian xung quanh hắn bỗng chốc rực sáng. Những dòng chảy thời gian hỗn loạn bỗng trở nên hài hòa, như một bản giao hưởng vĩ đại của sự sống.
Từ trung tâm của luồng ánh sáng đó, một viên đá hình bầu dục, tỏa ra ánh sáng trắng trong suốt, rực rỡ và ấm áp, từ từ bay ra. Đó chính là viên Thạch Hiện Tại – viên Tam Sinh Thạch thứ hai. Trên bề mặt nó, vô số những hình ảnh sống động của các sinh linh và khoảnh khắc đang diễn ra không ngừng luân chuyển, như một dòng sông bất tận.
Viên Thạch Hiện Tại từ từ bay đến tay Thạch Sơn. Ngay khi hắn nắm lấy nó, một luồng sức mạnh sống động, mãnh liệt, tràn vào cơ thể hắn. Hắn cảm thấy mình được kết nối với toàn bộ sự sống đang tồn tại, với nhịp đập của thời gian.
Thạch Sơn đã có trong tay viên Thạch Hiện Tại. Hai trong ba viên Tam Sinh Thạch đã được tìm thấy. Sức mạnh của hắn đã được tăng cường một lần nữa, và sự hiểu biết của hắn về thế giới đã trở nên sâu sắc hơn rất nhiều. Hắn biết, viên đá cuối cùng – Thạch Tương Lai – đang chờ đợi hắn ở Cực Bắc Băng Cung, và đó sẽ là thử thách cuối cùng để hàn gắn Thiên Đạo.