Trước Hồ Thiên Sơn, con mắt đỏ rực khổng lồ và vô số xúc tu đen kịt từ Long Hồn biến chất không ngừng vươn ra, đập mạnh xuống mặt nước, tạo nên những tiếng động ghê rợn. Tà khí cuồn cuộn từ lòng hồ lan tỏa, khiến không khí trở nên ngột ngạt và nặng nề. Phượng Hoàng Lữ và nhóm đạo sĩ đứng sau Thạch Sơn, sắc mặt căng thẳng, sẵn sàng chiến đấu.
"Chúng ta không thể tấn công trực diện," Thạch Sơn trầm giọng nói. Hắn cảm nhận được sự thống khổ sâu thẳm bên trong Long Hồn biến chất. "Nó đang bị tà khí khống chế, không phải là kẻ địch thực sự. Chúng ta phải thanh tẩy nó."
Thần Long vàng kim trên vai Thạch Sơn gầm lên một tiếng đồng tình. Nó hiểu rõ ý định của chủ nhân.
Thạch Sơn hít một hơi sâu. Hắn biết, việc thanh tẩy một Long Hồn biến chất không hề đơn giản, đặc biệt là khi nó đã bị tha hóa đến mức này. Hắn phải sử dụng toàn bộ sức mạnh và sự thấu hiểu của mình. Hắn dồn linh khí vào Thạch Long Ấn, hào quang cửu long quanh hắn bùng lên rực rỡ, chiếu sáng cả Hồ Thiên Sơn, đẩy lùi một phần hắc khí.
"Thần Long, mở đường!" Thạch Sơn ra lệnh.
Thần Long vàng kim gầm lên một tiếng vang vọng, thân hình nó phóng lớn, lao thẳng về phía trung tâm hồ. Nó không tấn công Long Hồn biến chất bằng sức mạnh vật lý, mà dùng thân mình khổng lồ của mình để chắn những xúc tu đen kịt đang vung vẩy, đồng thời phun ra những luồng linh khí vàng kim thuần khiết, bao phủ lấy Long Hồn biến chất. Linh khí này có tác dụng thanh tẩy và trấn nhiếp, cố gắng làm suy yếu lớp tà khí bao bọc Long Hồn.
Nhân cơ hội đó, Thạch Sơn thi triển Công Pháp Địa Môn ở cấp độ thanh tẩy cao nhất. Hắn giơ Thạch Long Ấn lên, và từ ấn, một luồng ánh sáng ngọc thạch khổng lồ bùng lên, mang theo hình ảnh của một ngọn núi hùng vĩ, uy nghiêm, từ từ giáng xuống, bao trùm lấy toàn bộ Long Hồn biến chất.
"Địa Môn Tịnh Hóa!" Thạch Sơn gầm lên, giọng hắn vang vọng khắp núi rừng.
Ngọn núi ánh sáng ngọc thạch không ngừng phát ra những làn sóng xung kích thuần khiết, thẩm thấu vào từng ngóc ngách của Long Hồn biến chất. Lớp tà khí dày đặc bao phủ Long Hồn bắt đầu bốc lên thành những làn khói đen, gào thét thảm thiết khi chúng bị thanh tẩy. Con mắt đỏ rực khổng lồ từ từ co lại, và những xúc tu đen kịt lở loét bắt đầu khô héo, rụng dần.
Long Hồn biến chất gầm gừ đau đớn, giãy giụa kịch liệt, nhưng dưới sự trấn áp của ngọn núi ánh sáng ngọc thạch và sự thanh tẩy của Thần Long, nó không thể chống cự được lâu. Tiếng gầm gừ dần chuyển thành tiếng rên rỉ yếu ớt, rồi thành tiếng than khóc thảm thiết, như một linh hồn đang được giải thoát khỏi sự thống khổ.
Khi lớp tà khí cuối cùng tan biến, ngọn núi ánh sáng ngọc thạch cũng dần thu nhỏ lại. Long Hồn từ từ hiện ra, không còn vẻ quỷ dị, mà đã trở lại hình dạng rồng thuần khiết, thân hình xanh biếc lấp lánh, nhưng lại vô cùng yếu ớt, gần như trong suốt. Đôi mắt nó không còn đỏ rực, mà trở nên trong sáng, nhưng đầy vẻ mệt mỏi và đau khổ.
Nó từ từ trôi nổi trên mặt hồ, ánh mắt nó nhìn Thạch Sơn với vẻ biết ơn sâu sắc. "Ngươi... đã cứu ta... khỏi sự đọa đày..." Ý niệm của nó yếu ớt, nhưng đầy sự thanh thản.
Ngay lúc đó, một luồng linh khí mạnh mẽ, thuần khiết nhưng mang theo sự giận dữ, bỗng chốc bùng lên từ dưới lòng hồ. Từ mặt nước, một thực thể khổng lồ, được tạo thành từ những viên đá phát sáng và dòng nước tinh khiết, từ từ trồi lên. Nó có hình dáng của một chiến binh cổ xưa, tay cầm một ngọn giáo dài, ánh mắt xanh lam nhìn chằm chằm vào Thạch Sơn và Thần Long với vẻ đề phòng và giận dữ.
"Kẻ xâm nhập! Ngươi đã làm gì với Long Hồn của ta?!" Thực thể đó gầm lên, giọng nói của nó vang vọng như tiếng chuông từ lòng đất, chấn động cả Hồ Thiên Sơn.
"Đây là Thiên Sơn Thủ Hộ!" Phượng Hoàng Lữ thốt lên, khuôn mặt nàng tái mét. "Một thực thể được sinh ra từ chính linh khí của Hồ Thiên Sơn, được giao nhiệm vụ bảo vệ viên Thạch Hiện Tại và Long Hồn của vùng này. Nó đang hiểu lầm chúng ta!"
Thiên Sơn Thủ Hộ không chần chừ. Nó nâng ngọn giáo lên, và từ mũi giáo, một luồng năng lượng mạnh mẽ bằng nước và đá phóng thẳng về phía Thạch Sơn. Nó hiểu lầm Thạch Sơn đã làm tổn hại Long Hồn, vì nó chỉ vừa tỉnh dậy sau khi cảm nhận được sự biến động linh khí lớn từ cuộc thanh tẩy.
Thạch Sơn biết, hắn phải nhanh chóng giải thích. Hắn không thể chiến đấu với một thực thể vốn dĩ là người bảo vệ Hồ Thiên Sơn.