Chương 107 – Lăng Mộ Cổ Xưa – Và Thử Thách Thạch Linh

 Với sự hướng dẫn của Linh hồn Long Tổ đã hòa nhập vào Thạch Long Ấn, Thạch Sơn không còn chần chừ. Hắn biết, viên Thạch Quá Khứ đang nằm ẩn sâu trong Vùng Đất Cổ Mộ này, và giờ đây, với địa mạch đã được hàn gắn, việc tìm kiếm nó trở nên khả thi hơn bao giờ hết. Thần Long vàng kim gầm nhẹ một tiếng, ánh mắt tinh anh của nó cũng hướng về lăng mộ cổ xưa nhất – nơi Long Tổ từng yên nghỉ.

Họ tiến sâu vào trung tâm của Vùng Đất Cổ Mộ. Không khí ở đây trở nên linh thiêng hơn hẳn so với những nơi khác. Những linh hồn lang thang giờ đây đã không còn quẩn quanh một cách vô định, mà nhẹ nhàng bay lượn, rồi tan biến thành những đốm sáng, trở về với luân hồi. Cây cối xung quanh lăng mộ chính cũng đã bắt đầu đâm chồi nảy lộc, xanh tươi trở lại, báo hiệu sự hồi sinh của vùng đất.

Cuối cùng, Thạch Sơn đứng trước một lăng mộ cổ xưa, khổng lồ, được làm từ những khối đá đen tuyền đã phong hóa qua hàng ngàn năm. Những phù điêu rồng và phượng đã mờ nhạt trên tường, nhưng vẫn toát lên vẻ uy nghiêm. Đây chính là nơi Long Tổ yên nghỉ, và cũng là nơi cất giấu viên Thạch Quá Khứ.

"Nó ở ngay đây," Thạch Sơn trầm giọng, Thạch Long Ấn trong tay hắn khẽ rung lên, ánh sáng ngọc thạch của nó mạnh mẽ hơn, phản chiếu hình ảnh rồng vàng và rồng bạc trên bề mặt.

Tuy nhiên, khi hắn chuẩn bị bước vào, một luồng năng lượng mạnh mẽ bỗng chốc bùng lên từ bên trong lăng mộ, tạo thành một rào chắn vô hình, đẩy lùi hắn. Luồng năng lượng này không mang theo tà khí hay ác ý, nhưng lại vô cùng kiên cố và cổ xưa, như một lời cảnh báo từ hàng ngàn năm trước.

"Có một thực thể canh giữ," Thần Long vàng kim trên vai Thạch Sơn khẽ gầm gừ. "Nó không phải là tà ác, nhưng nó sẽ không cho phép bất kỳ ai vào nếu không vượt qua được thử thách của nó."

Thạch Sơn dồn linh khí vào Linh Thạch Khai Mắt. Hắn nhìn xuyên qua rào chắn vô hình, và ở trung tâm lăng mộ, hắn nhìn thấy một khối đá khổng lồ, hình dáng như một con sư tử đang nằm ngủ. Khối đá này không phải là đá bình thường. Nó được tạo thành từ linh khí thuần khiết của Địa Môn, và có vẻ như đang "thở" – hấp thụ và giải phóng linh khí một cách nhịp nhàng. Đó là một Thạch Linh, một thực thể được sinh ra từ chính linh khí của đất, được giao nhiệm vụ bảo vệ lăng mộ và viên Thạch Quá Khứ.

Thạch Linh từ từ mở mắt. Đôi mắt nó không có con ngươi, chỉ là hai đốm sáng màu ngọc thạch, nhìn thẳng vào Thạch Sơn. Một luồng ý niệm trầm lắng, cổ xưa, vang vọng trong tâm trí Thạch Sơn:

"Kẻ xâm nhập... Ngươi đã hàn gắn địa mạch, ta cảm nhận được sự thuần khiết từ linh khí Địa Môn của ngươi. Nhưng để bước vào nơi này, và chạm vào Thạch Quá Khứ, ngươi phải vượt qua thử thách của ta."

Thạch Sơn trầm giọng đáp: "Ta đến đây để tìm Tam Sinh Thạch, để ngăn chặn đại họa cho thế gian. Ta sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách."

"Tốt," Thạch Linh nói. "Thử thách của ta không phải là chiến đấu bằng vũ lực. Ta là Thạch Linh của nơi này, nắm giữ trí tuệ của quá khứ, của hàng ngàn năm lịch sử và những bí mật đã bị lãng quên. Ngươi phải chứng minh rằng ngươi xứng đáng để gánh vác gánh nặng của quá khứ."

Ngay lập tức, không gian xung quanh Thạch Sơn bỗng chốc thay đổi. Hắn không còn đứng trước lăng mộ. Hắn thấy mình đang ở trong một không gian hư ảo, nơi vô số hình ảnh và âm thanh từ quá khứ hiện lên như những thước phim. Đó là những trận chiến cổ xưa, những lời thề non hẹn biển của những vị anh hùng, những nỗi đau của những linh hồn bị mắc kẹt, và cả những khoảnh khắc vinh quang của Long Tộc.

Đây là thử thách của trí tuệ và sự thấu hiểu. Thạch Linh đang muốn kiểm tra xem Thạch Sơn có đủ sự thông thái để tiếp nhận gánh nặng của Thạch Quá Khứ hay không. Hắn phải "đọc" được những câu chuyện của quá khứ, hiểu được những bài học từ lịch sử, và cảm nhận được những nỗi đau, những niềm vui của những linh hồn đã từng tồn tại ở đây.

Thạch Sơn hít một hơi sâu. Hắn nhắm mắt lại, dồn toàn bộ tâm trí vào việc cảm nhận những dòng chảy của quá khứ. Hắn vận dụng Công Pháp Địa Môn ở cấp độ cao nhất, không chỉ để cảm nhận linh khí mà còn để kết nối với ký ức của đất, của đá, của vạn vật đã chứng kiến lịch sử. Thạch Long Ấn trong tay hắn phát sáng dịu nhẹ, linh hồn Long Tổ bên trong nó dường như cũng đang cùng hắn "đọc" những trang sử đã bị lãng quên.

Đây là một thử thách khó khăn, đòi hỏi sự kiên nhẫn, lòng trắc ẩn và một trí tuệ sâu sắc. Thạch Sơn biết, hắn phải vượt qua nó để có thể chạm tay vào viên Thạch Quá Khứ – mảnh ghép đầu tiên của hy vọng.