Trận chiến cuối cùng và sự tái sinh của linh mạch.
Thạch Sơn dồn toàn bộ sức mạnh vào chiêu thức Địa Môn Thanh Tẩy, luồng linh khí địa mạch thuần khiết từ Hồng Lĩnh Đạo Thạch tuôn trào không ngừng vào vết nứt trên ngực Ma Thần. Con quỷ khổng lồ gào thét trong đau đớn tột cùng, âm thanh ghê rợn vang vọng khắp Cổ Thành Thiên Điểu, như tiếng kêu của một ngọn núi đang sụp đổ. Những khối thịt sần sùi trên cơ thể nó nứt toác, và những sợi xích ma thuật gỉ sét cuối cùng cũng vỡ vụn, rơi lả tả xuống đất.
"Không thể nào! Ngươi... làm sao ngươi có thể..." Giọng nói của Ma Thần trở nên yếu ớt, đầy sự kinh ngạc và hoảng loạn. Nó cố gắng vùng vẫy, tung ra những đòn tấn công tuyệt vọng cuối cùng, nhưng đều bị Thạch Sơn, với Thạch Quyết Thuẫn kiên cố và linh khí địa mạch mạnh mẽ, hóa giải.
Linh khí oán độc của Ma Thần bị linh khí thuần khiết của Thạch Sơn dần dần đẩy lùi, giống như băng tan dưới ánh mặt trời. Thạch Sơn cảm nhận được sâu thẳm bên trong Ma Thần, một linh hồn cổ xưa, bị giam cầm suốt ngàn năm, đang từ từ được giải thoát khỏi sự kiểm soát của Lời Nguyền Không Diệt Vong và Kẻ Xây Lời Nguyền. Nó không còn là một thực thể tà ác hoàn toàn, mà là một linh hồn thống khổ đang dần tìm thấy sự bình yên.
"Ta... được giải thoát..." Một tiếng thì thầm yếu ớt, không còn sự oán hận, vang lên trong tâm trí Thạch Sơn.
Khoảnh khắc đó, Thạch Sơn dồn toàn bộ ý chí của mình vào đòn đánh cuối cùng. Hắn không muốn hủy diệt Ma Thần hoàn toàn, mà muốn giải thoát nó. Hắn thi triển Địa Môn Trấn Hồn, không phải để tiêu diệt, mà để phong ấn vĩnh viễn tàn dư của lời nguyền trong linh hồn của Ma Thần, và để linh hồn nó tìm được sự an nghỉ.
Một luồng linh khí địa mạch khổng lồ, ngưng tụ thành một ấn ký cổ xưa, khắc sâu vào vết nứt trên ngực Ma Thần. Ấn ký đó tỏa ra ánh sáng thuần khiết, bao phủ toàn bộ cơ thể nó.
"Aaaaaaa..." Ma Thần gầm lên một tiếng cuối cùng, không còn sự phẫn nộ, mà là một tiếng thở phào nhẹ nhõm. Cơ thể khổng lồ của nó bắt đầu tan rã, không phải là sự hủy diệt mà là sự siêu thoát. Những khối thịt sần sùi biến thành những hạt bụi linh khí lấp lánh, bay lên không trung, và cuối cùng hòa vào linh khí thuần khiết của vùng đất.
Nơi Ma Thần vừa đứng, giờ đây chỉ còn lại một cái hố sâu hoắm, lộ ra một cấu trúc đá cổ xưa, phát sáng yếu ớt dưới lòng đất – đó chính là Cổ Thành Thần Điện. Một luồng linh khí sống động, tinh khiết tuôn trào mạnh mẽ từ Thần Điện, lan tỏa khắp Cổ Thành Thiên Điểu.
Khi linh khí thuần khiết tuôn trào, Cổ Thành Thiên Điểu bắt đầu hồi sinh một cách kỳ diệu. Những bức tường đổ nát được bao phủ bởi dây leo xanh tươi, những con đường lát đá nứt nẻ được bao phủ bởi rêu phong, và những bức tượng Thiên Điểu cổ xưa, từng bị vùi lấp trong bụi bặm, giờ đây như được ban sự sống, đôi mắt đá của chúng phát sáng nhẹ nhàng. Tiếng gió rít qua những khe tường không còn là tiếng than khóc, mà là tiếng hát của gió, mang theo hương thơm của đất và cỏ cây.
Thạch Sơn cảm thấy kiệt sức, hắn quỳ xuống, thở hổn hển. Nhưng khuôn mặt hắn đầy sự mãn nguyện. Hắn đã làm được. Hắn đã giải thoát linh mạch của vùng đất này.
"Ngươi đã thành công, Thạch Sơn," Linh Hồn Hộ Thạch lên tiếng, giọng nàng đầy sự tự hào. Nàng giờ đây đã trở nên rõ nét hơn rất nhiều, như một tinh linh cổ xưa, bao quanh bởi ánh sáng. "Ngươi không chỉ đánh bại Ma Thần, mà còn giải thoát linh hồn của nó. Cổ Thành Thần Điện đã thức tỉnh. Đây là một linh mạch cực kỳ quan trọng."
Linh Hồn Hộ Thạch đưa tay chỉ vào một biểu tượng khắc trên tường Cổ Thành Thần Điện. Đó là một hình ảnh mờ nhạt của một con rồng đá khổng lồ, cuộn mình quanh một viên ngọc phát sáng.
"Đây là Dấu Ấn Thần Điện, cũng là một phần của Thạch Long Ấn," Linh Hồn Hộ Thạch giải thích. "Khi ngươi giải phóng linh mạch này, ngươi đã hấp thụ một phần sức mạnh của nó. Nó sẽ dẫn dắt ngươi đến linh mạch tiếp theo."
Trong khoảnh khắc đó, Thạch Sơn cảm thấy một luồng năng lượng khổng lồ từ Cổ Thành Thần Điện tuôn vào cơ thể hắn, hòa quyện với linh khí địa mạch của hắn, làm cho Hồng Lĩnh Đạo Thạch trong tay hắn phát sáng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Hắn cảm thấy sự kết nối của mình với linh mạch của đại lục trở nên sâu sắc hơn.
Hắn nhìn lên bầu trời. Những đám mây đen kịt bao phủ Cổ Thành Thiên Điểu suốt ngàn năm đã tan biến, nhường chỗ cho ánh bình minh rực rỡ. Những tia nắng đầu tiên xuyên qua những khe hở của những bức tường đổ nát, chiếu rọi lên những tàn tích cổ xưa, mang theo một vẻ đẹp kỳ diệu và sự sống mới. Thạch Sơn biết, hành trình của hắn vẫn còn dài, nhưng hắn đã sẵn sàng đối mặt với bất cứ điều gì.
- Ma Thần: Thực thể cổ xưa bị tha hóa, đã bị Thạch Sơn đánh bại và giải thoát.
- Cổ Thành Thiên Điểu: Thành phố cổ đại bị vùi lấp, nơi diễn ra trận chiến và giờ đây đang hồi sinh.
- Khổ Lao Chi Khí: Linh khí bị ô nhiễm, đã bị thanh tẩy khỏi Ma Thần và Cổ Thành Thiên Điểu.
- Lời Nguyền Không Diệt Vong: Nguồn gốc của sự tha hóa, đã bị đẩy lùi mạnh mẽ hơn.
- Kẻ Xây Lời Nguyền: Linh hồn tà ác cổ xưa, vẫn còn tồn tại nhưng đã bị suy yếu đáng kể sau khi Ma Thần bị giải phóng.
- Linh Hồn Hộ Thạch: Đồng hành và giải thích về Dấu Ấn Thần Điện và Thạch Long Ấn.
- Hồng Lĩnh Đạo Thạch: Ba mảnh Đạo Thạch đã hợp nhất, là nguồn sức mạnh của Thạch Sơn, được tăng cường sau khi giải phóng linh mạch.
- Công Pháp Địa Môn: Công pháp tu luyện của Thạch Sơn.
- Thạch Quyết Thuẫn: Chiêu thức phòng thủ của Thạch Sơn.
- Địa Môn Thanh Tẩy: Chiêu thức dùng để thanh tẩy và giải thoát linh hồn Ma Thần.
- Địa Môn Trấn Hồn: Chiêu thức mới của Thạch Sơn, dùng để phong ấn vĩnh viễn tàn dư của lời nguyền trong linh hồn của Ma Thần, cho thấy sự phát triển trong khả năng kiểm soát linh khí.
- Cổ Thành Thần Điện: Linh mạch chính của vùng đất, đã được thức tỉnh hoàn toàn.
- Dấu Ấn Thần Điện: Một phần của Thạch Long Ấn, được Thạch Sơn hấp thụ sau khi giải phóng linh mạch.
- Thạch Long Ấn: Linh hồn của Long Mạch vĩ đại nhất, mục tiêu cuối cùng của Thạch Sơn.
- Người Gánh Núi: Vai trò và sức mạnh của Thạch Sơn được khẳng định.