Đại hội Tông môn và sự xuất hiện của sứ giả.
Sự hồi sinh của Động Thiên Khai đã không chỉ là một tin đồn. Luồng linh khí địa mạch thuần khiết dâng trào từ ngọn núi không chỉ lan tỏa khắp Tông môn mà còn vươn xa, đến tận những vùng đất lân cận, báo hiệu một sự kiện trọng đại trong giới tu luyện. Khắp nơi, những tu sĩ lão luyện, những trưởng lão quyền năng của các Tông môn khác đều cảm nhận được sự thay đổi, và ánh mắt của họ đều đổ dồn về Động Thiên Khai – nơi từng là cấm địa hoang tàn, giờ đây lại trở thành nguồn mạch sống mới.
Trong Tông môn, sau sự kiện vĩ đại của Thạch Sơn, không khí đã thay đổi hoàn toàn. Các tạp dịch được phân công lại, không còn gánh nặng lao động mà thay vào đó là tham gia vào việc cải tạo Tông môn, nơi giờ đây linh khí dồi dào hơn bao giờ hết. Lão Bàng vẫn không ngừng kể lể về "bánh nếp ngàn năm" và kỳ tích của Thạch Sơn, nhưng giờ đây với giọng điệu đầy tự hào. Bà Lữ thì luôn miệng cằn nhằn Lão Bàng, nhưng ánh mắt bà lại thường xuyên nhìn về phía Thạch Sơn với sự kính nể ẩn giấu. Tiêu Lan thì luôn lẽo đẽo theo Thạch Sơn, ánh mắt ngưỡng mộ không rời.
Tuy nhiên, sự bình yên này không kéo dài được lâu. Mấy ngày sau sự kiện, một đạo quang mang chói lòa từ phương xa lao đến, đáp xuống trước cổng Tông môn. Đó là một đoàn sứ giả từ Thiên Huyền Cung, một trong ba Tông môn lớn nhất và hùng mạnh nhất của đại lục. Họ mang theo một lệnh triệu tập trang trọng, yêu cầu Tông môn Huyết Dược phải cử người đại diện tham gia Đại Hội Tam Tông sắp tới, nơi mọi Tông môn lớn nhỏ sẽ tề tựu để thảo luận về những thay đổi gần đây của linh khí địa mạch.
Trong đại sảnh Tông môn, không khí trở nên căng thẳng. Đại Hội Tam Tông là sự kiện lớn, nơi các thế lực ngầm tranh giành ảnh hưởng và quyền lực. Việc Thiên Huyền Cung chủ động triệu tập cho thấy họ đã nắm được thông tin về sự thức tỉnh của Long Mạch ở Động Thiên Khai.
Trưởng lão Lôi Phong, với vẻ mặt nghiêm nghị thường thấy, lên tiếng. "Việc này không đơn giản. Thiên Huyền Cung luôn tìm cách kiểm soát các linh mạch quan trọng. Chúng ta cần cẩn trọng."
Trưởng lão Bạch Vân vuốt râu. "Nhưng chúng ta không thể từ chối. Việc Thạch Sơn tái kích hoạt Vòng Tròn Luân Hồi Linh Khí là một công lao to lớn, nhưng nó cũng khiến chúng ta trở thành tâm điểm của mọi ánh mắt."
Đan Sư Huyết Dược im lặng lắng nghe, ánh mắt nàng sắc bén quét qua từng người trong Tông môn. Cuối cùng, nàng lên tiếng, giọng nàng trầm tĩnh nhưng mang theo sự kiên quyết. "Thạch Sơn sẽ tham gia Đại Hội Tam Tông."
Cả đại sảnh xôn xao. Mọi người đều biết, mặc dù Thạch Sơn đã lập công lớn, nhưng hắn vẫn chỉ là một đệ tử ngoại môn. Việc để hắn đại diện Tông môn tham gia một đại hội quan trọng như vậy là một rủi ro lớn.
"Đan Sư Huyết Dược! Điều đó quá nguy hiểm!" Trưởng lão Lôi Phong phản đối. "Thạch Sơn chưa có kinh nghiệm, và hắn lại mang theo huyết mạch Người Gánh Núi cùng ba mảnh Đạo Thạch! Việc đó sẽ khiến hắn trở thành mục tiêu của mọi kẻ thù!"
"Chính vì thế," Đan Sư Huyết Dược đáp lại, ánh mắt nàng lạnh lùng nhìn thẳng vào Lôi Phong. "Hắn đã làm lộ thân phận Người Gánh Núi và sức mạnh của Đạo Thạch. Việc che giấu nữa là vô ích. Tốt hơn hết là để hắn đường hoàng đối mặt với điều đó. Hơn nữa, việc tái kích hoạt Vòng Tròn Luân Hồi Linh Khí là công lao của hắn. Không ai có thể đại diện cho chúng ta tốt hơn hắn, và không ai có thể giải thích được những gì đã xảy ra tại Động Thiên Khai ngoài hắn."
Nàng quay sang Thạch Sơn, người đang đứng lặng lẽ ở một góc, lắng nghe mọi chuyện. "Thạch Sơn, ta sẽ đi cùng ngươi. Lão Vô Danh cũng sẽ đi. Đây là cơ hội để ngươi hiểu rõ hơn về thế giới tu luyện bên ngoài, và để ngươi thể hiện sức mạnh của Người Gánh Núi."
Thạch Sơn gật đầu. Hắn biết, đây là một thử thách mới, lớn hơn rất nhiều so với những gì hắn từng đối mặt. Hắn không còn là một tạp dịch gánh nước hay một kẻ gánh núi đơn độc nữa. Hắn sẽ bước ra khỏi Động Thiên Khai, đối mặt với những ánh mắt dò xét, những âm mưu thâm độc và cả những kẻ thù tiềm ẩn từ khắp đại lục.
Ngay sau cuộc họp, Thạch Sơn trở về chỗ ở của mình. Lão Bàng đã chờ sẵn ở cửa, vẻ mặt nghiêm trọng một cách bất thường.
"Thạch Sơn này," Lão Bàng nói, giọng thì thầm như sợ ai nghe thấy. "Lão gia có nghe lỏm được, hình như cái Đạo Tặc Bất Hảo đó... nó không chết đâu. Nó bị cái lời nguyền gì đó làm cho biến dạng thành một cục thịt đen thui, nhưng mà linh hồn nó vẫn còn đó, đang bị giam trong một cái hồ nước độc trong Thiên Đạo Tháp đó. Có khi nào nó hồi sinh lại rồi quay lại tìm mày báo thù không?"
Thạch Sơn giật mình. Hắn đã quên bẵng đi Đạo Tặc Bất Hảo sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Cái tin này, từ một kẻ "buôn chuyện" như Lão Bàng, lại mang theo một sự rợn người không hề nhẹ. Hắn biết, mặc dù Vòng Tròn Luân Hồi Linh Khí đã trấn áp lời nguyền, nhưng những tàn dư của nó vẫn còn đó, và những kẻ bị ảnh hưởng sâu sắc như Đạo Tặc Bất Hảo có thể không dễ dàng biến mất. Mối đe dọa từ hắn vẫn còn lơ lửng, như một bóng ma của quá khứ.
- Động Thiên Khai: Vùng núi cấm, giờ đây đã được thanh tẩy và hồi sinh, trở thành tâm điểm chú ý của giới tu luyện.
- Hồng Lĩnh Đạo Thạch: Ba mảnh Đạo Thạch đã hợp nhất trong tay Thạch Sơn, là nguồn gốc của sự hồi sinh.
- Vòng Tròn Luân Hồi Linh Khí: Cấu trúc linh khí quan trọng, đã được tái kích hoạt bởi Thạch Sơn.
- Long Mạch: Huyết mạch năng lượng của núi, giờ đây đã hồi phục.
- Thiên Huyền Cung: Một trong ba Tông môn lớn nhất đại lục, ra lệnh triệu tập Đại Hội Tam Tông.
- Đại Hội Tam Tông: Sự kiện lớn trong giới tu luyện, nơi các Tông môn tề tựu.
- Người Gánh Núi: Danh xưng huyết mạch của Thạch Sơn, giờ đây đã bị lộ ra ngoài Tông môn.
- Đan Sư Huyết Dược: Người hướng dẫn của Thạch Sơn, đưa ra quyết định táo bạo để Thạch Sơn tham gia đại hội.
- Lão Vô Danh: Người hướng dẫn và bảo vệ Thạch Sơn, sẽ cùng hắn đi đến đại hội.
- Trưởng lão Lôi Phong: Thể hiện sự lo ngại về an toàn của Thạch Sơn.
- Trưởng lão Bạch Vân: Nhận thức được tầm quan trọng của việc tham gia đại hội.
- Đạo Tặc Bất Hảo: Kẻ phản diện cũ, được tiết lộ vẫn còn sống sót, bị tha hóa nhưng vẫn là mối đe dọa tiềm tàng, tạo ra một tình tiết đen tối bất ngờ.
- Lời Nguyền Khắc Sâu: Loại lời nguyền đã khiến Đạo Tặc Bất Hảo bị phản phệ và biến dạng.
- Lời Nguyền Không Diệt Vong: Lời nguyền cổ xưa đã bị trấn áp.