Khi sức mạnh đối đầu, và định mệnh được hé mở.
Không khí trong tàn tích Thiên Đạo Tháp đặc quánh bởi sự thù hận và linh khí tà ác. Đạo Tặc Bất Hảo đứng đó, vẻ mặt đầy sự đắc thắng, trong khi Hắc Giáp Ma Quân - một khối linh hồn tha hóa trong bộ giáp gỉ sét - gầm gừ, sẵn sàng lao vào tấn công. Thạch Sơn nắm chặt hai mảnh Hồng Lĩnh Đạo Thạch trong tay, ánh sáng đỏ cam của chúng rực rỡ một cách báo động.
"Đến lúc kết thúc trò chơi này rồi, thằng nhóc tạp dịch!" Đạo Tặc Bất Hảo cười khẩy, hắn ta giơ tay, một luồng hắc khí cuộn xoáy trên lòng bàn tay, ngưng tụ lại thành một quả cầu đen kịt. "Ngươi đã giúp ta gom đủ Đạo Thạch rồi. Bây giờ, hãy chết đi!"
Hắc Giáp Ma Quân lao tới như một cơn bão, không khí xung quanh nó bị bóp méo bởi Khổ Lao Chi Khí và sự ăn mòn của Lời Nguyền Khắc Sâu. Mỗi bước chân của nó đều khiến nền đất đá đổ nát của Thiên Đạo Tháp rung chuyển. Nó vung một cú đấm khủng khiếp, mang theo sức mạnh của hàng ngàn linh hồn bị giam cầm.
Thạch Sơn biết, đây là trận chiến cuối cùng cho mảnh Đạo Thạch. Hắn không thể giữ sức. Hắn vận dụng toàn bộ Công Pháp Địa Môn, linh khí địa mạch trong Mạch Địa Môn Dẫn Lộ tuôn trào, không còn dấu hiệu của sự phản phệ. Hai mảnh Hồng Lĩnh Đạo Thạch dường như hòa làm một trong tay hắn, tạo ra một luồng năng lượng khổng lồ, thuần khiết đến mức khiến Khổ Lao Chi Khí xung quanh phải tan chảy.
"Ta không phải là tạp dịch nữa!" Thạch Sơn gầm lên, lần đầu tiên hắn bộc lộ toàn bộ sự phẫn nộ và quyết tâm. Hắn không né tránh cú đấm của Hắc Giáp Ma Quân. Thay vào đó, hắn dồn toàn bộ linh khí địa mạch vào cánh tay, sử dụng Thạch Quyết Thuẫn ở mức độ cao nhất, biến cánh tay thành một khối đá rắn chắc, đen bóng như thép. Hắn giơ tay đỡ lấy cú đấm của Hắc Giáp Ma Quân.
"RẦM!" Một tiếng va chạm kinh thiên động địa vang lên. Sức mạnh của cú đấm khiến Thiên Đạo Tháp rung chuyển dữ dội, đá vụn rơi lả tả. Nhưng Thạch Sơn vẫn đứng vững! Lớp vỏ đá của hắn không hề nứt vỡ, mà thậm chí, những luồng hắc khí từ cú đấm của Hắc Giáp Ma Quân đang bị hấp thụ ngược lại vào cánh tay hắn, biến thành một phần sức mạnh của linh khí địa mạch!
Hắc Giáp Ma Quân và Đạo Tặc Bất Hảo đều kinh ngạc. "Cái gì? Nó dám hấp thụ Khổ Lao Chi Khí?" Đạo Tặc Bất Hảo lắp bắp, vẻ mặt lộ rõ sự hoảng sợ. Hắn ta không ngờ Công Pháp Địa Môn của Thạch Sơn đã tiến bộ đến mức này.
Thạch Sơn không cho chúng cơ hội phản ứng. Hắn đẩy mạnh, hất văng Hắc Giáp Ma Quân ra xa. Sau đó, hắn tung ra một chiêu thức mới, một chiêu thức mà hắn vô thức lĩnh hội được từ ký ức về cha và sự cộng hưởng của hai mảnh Đạo Thạch – Địa Môn Chấn Động. Hắn dồn toàn bộ linh khí địa mạch đã được tăng cường vào lòng đất.
"ROÀÀÀM!" Mặt đất dưới chân Hắc Giáp Ma Quân và Đạo Tặc Bất Hảo nứt toác, tạo thành một cơn địa chấn cục bộ. Những tàn tích của Thiên Đạo Tháp đổ sụp thêm, và một luồng năng lượng rung động cực mạnh từ lòng đất bắn thẳng lên, tấn công trực diện vào Hắc Giáp Ma Quân.
Hắc Giáp Ma Quân gầm lên đau đớn, thân thể nó bắt đầu rạn nứt. Những sợi xích đen của Khổ Lao Chi Khí bao phủ nó vỡ vụn, và những tiếng kêu gào đau đớn của vô số linh hồn bị giam cầm lại vang vọng, nhưng giờ đây có chút gì đó là tiếng thở phào nhẹ nhõm.
"Không thể nào! Ngươi làm sao có thể mạnh đến mức này?" Đạo Tặc Bất Hảo thét lên, vẻ mặt hắn ta trắng bệch. Hắn ta thấy rõ Hắc Giáp Ma Quân đang suy yếu nhanh chóng, linh hồn nó đang được giải thoát.
Đúng lúc đó, từ sâu trong Thiên Đạo Tháp, một luồng ánh sáng chói lòa khác bùng lên, vượt xa ánh sáng của hai mảnh Đạo Thạch trong tay Thạch Sơn. Nó là một mảnh Đạo Thạch khổng lồ, nằm sâu dưới nền của tháp đổ nát, đang bị bao phủ bởi một lớp màng Khổ Lao Chi Khí dày đặc. Đó chính là mảnh Đạo Thạch cuối cùng!
Linh Hồn Hộ Thạch bay lơ lửng bên cạnh Thạch Sơn, ánh mắt nàng đầy hy vọng. "Mảnh cuối cùng! Hãy tiến đến đó, Thạch Sơn! Hãy tái kích hoạt Vòng Tròn Luân Hồi Linh Khí!"
Đạo Tặc Bất Hảo nhận ra điều đó. Hắn ta không còn quan tâm đến Hắc Giáp Ma Quân nữa. Hắn ta lao thẳng về phía mảnh Đạo Thạch cuối cùng, ý đồ cướp lấy nó trước Thạch Sơn. "Không! Nó là của ta! Ta sẽ là người nắm giữ sức mạnh đó!"
Nhưng Hắc Giáp Ma Quân, dù đang tan rã, vẫn còn một chút tàn dư của linh hồn bị tha hóa. Nó gầm lên một tiếng cuối cùng, chặn đường Đạo Tặc Bất Hảo. Luồng hắc khí từ thân thể nó bùng nổ, ôm lấy Đạo Tặc Bất Hảo, đồng thời phát ra một tia sáng đỏ rực, như một lời nguyền. Đó là một phản ứng cuối cùng của Lời Nguyền Khắc Sâu đã ăn mòn linh hồn nó, một sự tức giận khi bị lợi dụng.
"Aaaaaa!" Đạo Tặc Bất Hảo gào thét thảm thiết. Lớp da trên người hắn ta bắt đầu co rút, biến dạng, và hắn ta ngã vật xuống đất, thân thể co giật dữ dội. Hắn ta đã bị Lời Nguyền Khắc Sâu phản phệ một cách triệt để, trở thành một phế nhân, sống không bằng chết.
Thạch Sơn không chút bận tâm đến Đạo Tặc Bất Hảo. Hắn lao thẳng về phía mảnh Đạo Thạch cuối cùng. Hắn đặt hai mảnh Hồng Lĩnh Đạo Thạch trong tay lên bề mặt của mảnh lớn hơn.
Ngay lập tức, ba mảnh Đạo Thạch phát ra một luồng ánh sáng chói lòa, hòa quyện vào nhau. Luồng linh khí địa mạch khổng lồ, thuần khiết tuôn trào, lan tỏa khắp Thiên Đạo Tháp, xua tan toàn bộ Khổ Lao Chi Khí còn sót lại. Những tàn tích của tháp dường như được hồi sinh một phần, những phù văn cổ xưa trên tường bỗng nhiên phát sáng trở lại.
Và rồi, Thạch Sơn cảm nhận được nó. Một vòng xoáy linh khí khổng lồ, vô hình, nằm sâu dưới lòng đất, bắt đầu chuyển động. Đó là Vòng Tròn Luân Hồi Linh Khí! Linh khí từ ba mảnh Đạo Thạch bắt đầu cung cấp năng lượng cho vòng tròn, khiến nó hoạt động trở lại. Linh khí địa mạch bắt đầu luân chuyển, thanh lọc và tái sinh toàn bộ vùng núi, đẩy lùi hoàn toàn Lời Nguyền Không Diệt Vong.
Trong khoảnh khắc đó, một đoạn ký ức cuối cùng và rõ nét nhất ập đến trong tâm trí Thạch Sơn. Hắn thấy cha mình, Thạch Hùng, mỉm cười nhẹ nhõm khi nhìn Thạch Sơn bé bỏng được bảo vệ. Ông đã phong ấn ký ức và sức mạnh của Thạch Sơn vào chính mảnh Đạo Thạch, để khi thời khắc đến, Thạch Sơn sẽ tự mình thức tỉnh và hoàn thành định mệnh. Hắn hiểu rằng, sự hy sinh của cha không phải là vô nghĩa.
Thạch Sơn đứng đó, giữa ánh sáng rực rỡ của Đạo Thạch đã hợp nhất. Hắn không còn là tạp dịch vô danh nữa. Hắn là Người Gánh Núi, và hắn đã hoàn thành phần đầu của định mệnh mình. Nhưng hắn biết, đây chỉ là khởi đầu của một hành trình lớn hơn nhiều.
- Hồng Lĩnh Đạo Thạch: Ba mảnh Đạo Thạch, giờ đây đã hợp nhất, là chìa khóa để tái kích hoạt Vòng Tròn Luân Hồi Linh Khí.
- Đạo Tặc Bất Hảo: Kẻ phản diện chính, bị Lời Nguyền Khắc Sâu phản phệ và trở thành phế nhân.
- Hắc Giáp Ma Quân: Linh hồn bị tha hóa, kẻ canh giữ mảnh Đạo Thạch cuối cùng, bị Thạch Sơn áp đảo và linh hồn được giải thoát.
- Thiên Đạo Tháp: Tàn tích của một ngọn tháp cổ xưa, nơi cất giữ mảnh Đạo Thạch cuối cùng và là vị trí của Vòng Tròn Luân Hồi Linh Khí.
- Khổ Lao Chi Khí: Linh khí bị biến dị, giờ đây bị đẩy lùi bởi sự hợp nhất của Đạo Thạch.
- Lời Nguyền Khắc Sâu: Loại lời nguyền cực kỳ đáng sợ, ăn mòn linh hồn và biến nạn nhân thành nô lệ. Nó đã phản phệ Đạo Tặc Bất Hảo.
- Lời Nguyền Không Diệt Vong: Lời nguyền cổ xưa, giờ đây bị trấn áp hoàn toàn bởi sự tái kích hoạt của Vòng Tròn Luân Hồi Linh Khí.
- Người Gánh Núi: Danh xưng huyết mạch của Thạch Sơn, đã hoàn thành nhiệm vụ ban đầu.
- Công Pháp Địa Môn: Công pháp tu luyện của Thạch Sơn, giờ đây đã đạt đến một cấp độ cao hơn, cho phép hắn hấp thụ tà khí để tăng cường sức mạnh.
- Mạch Địa Môn Dẫn Lộ: Mạch linh khí đặc biệt của Thạch Sơn.
- Thạch Quyết Thuẫn: Chiêu thức phòng thủ của Thạch Sơn, có khả năng hấp thụ tà khí.
- Địa Môn Chấn Động: Chiêu thức tấn công mới của Thạch Sơn, sử dụng linh khí địa mạch để tạo địa chấn cục bộ và tấn công nội tại kẻ thù.
- Linh Hồn Hộ Thạch: Linh hồn cổ xưa, giờ đây biểu lộ sự mãn nguyện khi mục tiêu đã đạt được.
- Vòng Tròn Luân Hồi Linh Khí: Một cấu trúc linh khí quan trọng, đã được tái kích hoạt, giúp trấn áp lời nguyền và thanh lọc linh khí.
- Thạch Hùng: Cha của Thạch Sơn, ký ức cuối cùng về ông được hé lộ.