Chương 20: Động Thiên Thai (Kỳ Nhân Tóc Trắng)

Khi Sơn Tinh bước qua khe nứt khổng lồ được tạo tác một cách tự nhiên, ẩn mình trên vách đá sừng sững, cậu ngay lập tức cảm nhận được một sự thay đổi đột ngột và choáng ngợp của không gian. Bên ngoài là ánh sáng yếu ớt của ngày tàn và mùi đất đá của núi rừng; bên trong là một thế giới hoàn toàn khác, một không gian tĩnh lặng, rộng lớn và tràn ngập một thứ ánh sáng mờ ảo, huyền hoặc, như thể được chiếu rọi từ chính những vách đá xung quanh.

Không khí trong động không còn là sự ngột ngạt ẩm ướt của mỏ linh thạch, mà trở nên khô ráo, lạnh lẽo một cách dễ chịu, và đặc biệt là tràn ngập một luồng linh khí Kim cực kỳ tinh khiết, sắc bén đến mức dường như có thể cắt rời từng sợi không khí. Âm thanh duy nhất vang vọng là tiếng nước nhỏ giọt đều đặn từ nhũ đá trên trần, vọng lại từ không gian rộng lớn, tạo nên một bản giao hưởng cô tịch.

Động Thiên Thai không phải là một hang động thô sơ. Nơi đây là một kiệt tác của tạo hóa, được hình thành từ hàng triệu năm. Những vách đá không phải là đá thông thường, mà là những tinh thể khoáng sản khổng lồ, lấp lánh với muôn vàn sắc thái của màu bạc và trắng, phản chiếu ánh sáng mờ ảo từ những khe nứt trên cao, tạo nên một cảnh tượng tráng lệ, huyền ảo như một cung điện băng giá được chạm khắc từ kim loại. Những cột thạch nhũ và măng đá vươn lên từ nền đất, hình thù kỳ dị, như những trụ cột chống trời được làm từ bạc nguyên khối. Nền động phẳng lì, được lát bằng những phiến đá cẩm thạch trắng muốt, bóng loáng như gương, phản chiếu mọi thứ xung quanh.

Sơn Tinh bước đi chậm rãi, mỗi bước chân đều vang vọng trong không gian tĩnh mịch. Cậu cảm nhận được sự hùng vĩ và uy nghiêm của nơi đây, một sự áp lực vô hình nhưng không gây khó chịu, mà ngược lại, lại có tác dụng thanh lọc linh hồn, khiến tâm trí cậu trở nên minh mẫn hơn bao giờ hết. Linh khí Kim dồi dào trong động không ngừng len lỏi vào cơ thể cậu, hấp thụ vào huyết ấn Thần Nông Thổ Hoàng, khiến nó phát ra ánh sáng bạc lấp lánh xen lẫn với màu vàng kim và đỏ rực.

Khi tiến sâu hơn vào trung tâm động, Sơn Tinh nhìn thấy một hình bóng. Đó là một người, ngồi yên lặng trên một phiến đá cẩm thạch trắng khổng lồ giữa lòng động. Người đó có mái tóc dài, trắng như tuyết, buông xõa xuống tận gót chân, óng ánh dưới ánh sáng mờ ảo. Khuôn mặt của người ấy được che khuất bởi những lọn tóc rủ xuống, nhưng Sơn Tinh có thể cảm nhận được một luồng khí tức cổ xưa, mạnh mẽ, và đầy uy lực tỏa ra từ người đó, một thứ sức mạnh Kim nguyên thủy và thuần khiết đến đỉnh điểm.

Sơn Tinh dừng lại, cung kính cúi đầu. Cậu biết rằng đây chính là kỳ nhân tóc trắng, Bạch Hổ tinh mà lão Thổ đã ám chỉ. Không có sự sợ hãi, chỉ có sự kính trọng và một niềm hy vọng mãnh liệt.

Kỳ nhân tóc trắng từ từ ngẩng đầu lên. Đôi mắt người đó không phải màu đen hay nâu như người thường, mà mang một màu vàng kim rực rỡ, sắc bén như lưỡi kiếm, nhưng lại ẩn chứa sự thâm sâu của hàng ngàn năm tu luyện. Ánh mắt đó quét qua Sơn Tinh, như tia laser xuyên thấu mọi thứ, dò xét từng ngóc ngách trong linh hồn cậu. Sơn Tinh cảm thấy mọi bí mật của mình đều bị phơi bày dưới ánh nhìn đó, nhưng cậu không hề cảm thấy xấu hổ hay sợ hãi, chỉ giữ vững tâm hồn mình.

Một giọng nói vang lên, không phải từ miệng, mà trực tiếp từ trong tâm trí Sơn Tinh, âm vang, trầm bổng, như tiếng chuông đồng cổ xưa ngân nga trong không gian: "Ngươi đã đến rồi, đứa trẻ mang huyết mạch Thần Nông Thổ Hoàng. Ta đã chờ ngươi."

Sơn Tinh ngẩng đầu, ánh mắt kiên định. "Vãn bối Sơn Tinh, bái kiến tiền bối. Xin tiền bối chỉ giáo."

Kỳ nhân tóc trắng khẽ mỉm cười, một nụ cười hiếm hoi nhưng lại mang một vẻ đẹp thoát tục. "Ngươi mang trong mình huyết mạch Thổ Hoàng cổ xưa, lại hấp thụ được tinh hoa Địa Tâm Hỏa Liên, và đã lĩnh hội được một phần của Cửu Sơn Quyết. Ngươi là người được định sẵn để kế thừa bí mật của Tản Viên Sơn, của linh khí Ngũ Hành." Người đó đứng dậy, dáng người cao lớn, thanh mảnh nhưng lại toát lên một sức mạnh không gì sánh bằng. "Ta là Bạch Hổ tinh, linh thú trấn giữ Động Thiên Thai này, và là người nắm giữ bí mật của Kim nguyên tố."

Bạch Hổ tinh nhìn Sơn Tinh bằng ánh mắt đầy phức tạp, vừa là sự đánh giá, vừa là sự công nhận. "Ngươi đã trải qua bao nhiêu khổ ải, đã tôi luyện ý chí và thân thể trong mỏ địa ngục. Ngươi đã chứng minh được sự kiên trì và khát vọng của mình. Ta sẽ thu ngươi làm đồ đệ, truyền cho ngươi 'Bạch Hổ Sát Phá Quyết' – công pháp của Kim, của sự sắc bén, của sự phá hủy và tái sinh. Nó sẽ bổ trợ cho Cửu Sơn Quyết của ngươi, giúp ngươi đạt đến cảnh giới cao hơn của sự dung hợp Ngũ Hành."

Nói rồi, Bạch Hổ tinh đưa một ngón tay thon dài, trắng muốt như ngọc, chạm nhẹ vào trán Sơn Tinh. Một luồng linh khí Kim mạnh mẽ, sắc bén nhưng lại vô cùng tinh tế, ồ ạt chảy vào thức hải của cậu. Không phải là sự đau đớn, mà là một dòng thông tin khổng lồ, những chiêu thức, những khẩu quyết, những triết lý về Kim nguyên tố, về cách "sát phá" để "tái sinh," về cách sử dụng sự sắc bén để cảm nhận và điều khiển vạn vật. "Bạch Hổ Sát Phá Quyết" không chỉ là một công pháp chiến đấu; nó là một triết lý sống, một con đường để thấu hiểu bản chất của Kim, của sự biến đổi.

Sơn Tinh cảm thấy tâm trí mình nổ tung với vô vàn kiến thức mới. Cậu biết rằng đây chỉ là khởi đầu. Dưới sự chỉ dạy của Bạch Hổ tinh, và với sự kết hợp của Cửu Sơn Quyết, Địa Tâm Hỏa Liên, và Bạch Hổ Sát Phá Quyết, con đường tu luyện của cậu sẽ bước sang một chương hoàn toàn mới, đầy thử thách nhưng cũng đầy hứa hẹn. Động Thiên Thai, nơi ẩn chứa những bí mật cổ xưa của Tản Viên Sơn, đã trở thành mái nhà và trường học mới của cậu.