Chương 19: Cổng Động Thiên Thai (Khí Tức Bạch Hổ)

Hành trình của Sơn Tinh, sau khi thoát ly khỏi địa ngục mỏ linh thạch, không chỉ là một cuộc chạy trốn, mà là một sự truy cầu mãnh liệt, một cuộc hành hương theo tiếng gọi của định mệnh. Luồng linh khí Kim sắc bén, mang theo một sự tĩnh lặng đến lạnh lẽo, không ngừng mạnh mẽ hơn, chỉ dẫn cậu xuyên qua những khu rừng nguyên sinh chưa từng bị con người chạm đến. Từng bước chân của Sơn Tinh, giờ đây, không còn là bước đi của một phàm nhân mỏi mệt, mà là của một người tu luyện đang hòa mình vào thiên nhiên, cảm nhận từng rung động của đất đá, từng dòng chảy linh khí trong không khí.

Khi càng tiến sâu vào lòng núi, cảnh vật xung quanh càng trở nên kỳ vĩ và siêu phàm. Những cây cổ thụ cao vút, thân cây to lớn đến nỗi phải vài người ôm không xuể, rêu phong phủ kín, tán lá đan xen vào nhau tạo thành một vòm trời xanh thẫm, chặn gần hết ánh sáng mặt trời. Không khí trở nên đặc quánh linh khí, trong lành đến mức có thể cảm nhận được từng phân tử len lỏi vào phổi, mang theo mùi hương thanh khiết của rêu ẩm, của đất màu mỡ và một mùi hương kim loại đặc trưng, lạnh lẽo nhưng lại rất dễ chịu, như mùi của thép mới rèn, nhưng tinh khiết hơn vạn lần.

Sơn Tinh có thể cảm nhận rõ ràng sự thay đổi của địa chất dưới chân. Những tảng đá granite khổng lồ, sừng sững như những bức tường thành tự nhiên, mang một sắc xám bạc lấp lánh dưới ánh sáng yếu ớt xuyên qua kẽ lá. Bề mặt chúng lồi lõm, gồ ghề nhưng lại toát lên một vẻ đẹp nguyên sơ, hùng vĩ. Mỗi tảng đá đều ẩn chứa một nguồn linh khí Kim mạnh mẽ, như những viên ngọc thô chưa được mài giũa. Cậu đặt tay lên một phiến đá lớn, cảm nhận từng dòng năng lượng Kim chảy rần rật dưới lòng bàn tay, truyền vào kinh mạch. Cửu Sơn Quyết của cậu, đã được Địa Tâm Hỏa Liên tôi luyện, giờ đây không chỉ dung hợp Thổ và Hỏa; nó còn bắt đầu cảm nhận và hấp thụ linh khí Kim, tạo nên một sự giao thoa phức tạp hơn, đa chiều hơn.

Tiếng suối chảy róc rách, trong trẻo như tiếng ngọc khua, dẫn lối Sơn Tinh đi sâu hơn vào một thung lũng nhỏ được bao quanh bởi những vách đá dựng đứng. Thung lũng này ngập tràn một loại thực vật kỳ lạ: những bụi cây nhỏ bé với lá màu bạc, thân cây óng ánh như kim loại, và những bông hoa màu trắng tinh khôi, tỏa ra một mùi hương nồng nặc nhưng thanh tao, khiến tâm trí trở nên minh mẫn. Đây là những dấu hiệu rõ ràng của một vùng đất giàu linh khí Kim.

Dù không thấy một bóng người hay một con thú dữ nào, Sơn Tinh vẫn cảm thấy một áp lực vô hình bao trùm, một sự hiện diện cổ xưa và mạnh mẽ đang quan sát cậu. Đó không phải là sự đe dọa, mà là một sự kiểm định, một lời mời gọi im lặng. Linh cảm của cậu nói rằng, Động Thiên Thai không còn xa nữa.

Khi đến cuối thung lũng, một cảnh tượng hùng vĩ và thần bí hiện ra trước mắt Sơn Tinh. Một vách núi đá khổng lồ, cao vút chạm mây, hiện ra với một màu xám bạc lấp lánh dưới ánh sáng yếu ớt. Giữa vách núi, có một khe nứt lớn, không phải là một hang động bình thường, mà là một "cánh cổng" tự nhiên được tạo thành từ hai phiến đá khổng lồ, trông như hai cánh cửa đang khép hờ. Bề mặt của hai phiến đá này không hề bằng phẳng, mà được bao phủ bởi những hoa văn xoắn ốc cổ xưa, những ký hiệu khắc chạm tinh xảo mà Sơn Tinh chưa từng thấy bao giờ, nhưng lại cảm thấy một sự quen thuộc kỳ lạ từ sâu thẳm huyết mạch.

Từ khe nứt đó, một luồng khí tức Kim tinh khiết và sắc bén đến cực điểm phả ra, khiến không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo nhưng lại mang một cảm giác thanh tẩy. Đây là một thứ linh khí thuần khiết đến mức gần như có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, lấp lánh như hàng ngàn lưỡi kiếm vô hình đang bay lượn trong không gian. Huyết ấn Thần Nông Thổ Hoàng trên ngực Sơn Tinh nóng rực lên đến đỉnh điểm, ánh sáng vàng kim và đỏ rực đan xen nhau, mạnh mẽ hơn bất kỳ lúc nào, như một sự chào đón từ chính ngọn núi.

Sơn Tinh biết rằng đây chính là Động Thiên Thai, và luồng khí tức Kim mãnh liệt này chính là dấu hiệu của Bạch Hổ tinh, linh thú trấn giữ nơi đây. Một cảm giác lo lắng pha lẫn phấn khích dâng trào trong lòng cậu. Cậu đã trải qua bao nhiêu gian khổ, bao nhiêu thử thách, tất cả đều dẫn lối đến khoảnh khắc này.

Trước khi bước qua cánh cổng, Sơn Tinh hít thở thật sâu, cảm nhận sự rung động cuối cùng của linh khí bên ngoài động. Cậu kiểm tra lại Địa Tâm Hỏa Liên được giấu kín, cảm nhận sự ấm áp của nó truyền vào cơ thể. Cậu đã sẵn sàng đối mặt với bất cứ điều gì đang chờ đợi bên trong. Với một sự kiên định sắt đá, Sơn Tinh bước qua khe nứt, để lại ánh sáng lờ mờ phía sau, tiến vào bóng tối tĩnh lặng và đầy bí ẩn của Động Thiên Thai, nơi định mệnh mới của cậu sắp sửa được khai mở.