Chương 14: Khởi Hành Đến Vực Sâu (Lời Tiễn Biệt Từ Thổ Địa)

Những năm tháng trôi qua dưới mái nhà tranh vách đất của lão Thổ, trong vòng xoáy không ngừng của lao động và tu luyện, đã biến Sơn Tinh từ một đứa trẻ mồ côi may mắn thành một thiếu niên thực sự vững chãi, một phàm nhân đang trên đà giác ngộ thiên đạo. Cơ thể cậu, giờ đây, không chỉ cường tráng mà còn tỏa ra một thứ linh khí thổ mộc tinh thuần, hòa quyện với mọi rung động của Tản Viên Sơn, như một phần không thể tách rời của nó. Mỗi thớ cơ rắn chắc, mỗi khớp xương dẻo dai đều là minh chứng cho hàng vạn giọt mồ hôi đã đổ, cho vô số đêm chiêm nghiệm Cửu Sơn Quyết dưới ánh trăng. Ánh mắt cậu, không còn vẻ ngây thơ hay sợ hãi, mà trở nên sâu thẳm, tĩnh lặng như mặt hồ không gợn sóng, phản chiếu sự minh triết của núi rừng và sự kiên định của đất đá.

Cửu Sơn Quyết đã thấm sâu vào từng tế bào, từng kinh mạch của Sơn Tinh. Cậu không chỉ cảm nhận "mạch gỗ" hay "linh hồn của cây" một cách mơ hồ; cậu đã có thể "nương theo" chúng, điều khiển từng thớ gỗ, từng sợi rễ cây một cách tinh tế. Khi chặt củi, cậu có thể khiến rìu lướt qua gỗ như cắt bơ, hoặc uốn cong một nhánh cây mục thành hình thù mong muốn chỉ bằng ý niệm. Cậu có thể cảm nhận từng dòng chảy linh khí dưới lòng đất, phân biệt được các loại khoáng vật ẩn sâu trong lòng núi chỉ bằng cách đặt tay lên mặt đất.

Một buổi sớm tinh mơ, khi không khí còn đặc quánh sương mù, che phủ khắp cánh rừng một màu trắng xóa huyền ảo, Lão Thổ ngồi bên đống lửa đang cháy âm ỉ, tiếng củi nổ lách tách là âm thanh duy nhất phá vỡ sự tĩnh mịch. Lão im lặng như mọi khi, nhưng Sơn Tinh cảm nhận được một sự khác biệt, một luồng năng lượng trầm trọng hơn, một quyết định lớn lao đang được ấp ủ trong lòng lão.

"Thời gian của ngươi ở đây đã hết, thằng nhóc." Lão Thổ đột nhiên lên tiếng, giọng nói khàn khàn nhưng vang vọng, như tiếng sét đánh giữa trời quang, khiến Sơn Tinh giật mình. Cậu chưa bao giờ nghe lão nói những lời như vậy.

Sơn Tinh ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy ngạc nhiên và một chút hụt hẫng. Cậu đã quen với cuộc sống này, với sự hiện diện âm thầm của lão Thổ. Dù khắc nghiệt, đây lại là nơi cậu đã trưởng thành, đã tìm thấy một mục đích, một con đường.

Lão Thổ không nhìn thẳng vào Sơn Tinh, ánh mắt xa xăm nhìn vào ngọn lửa đang nhảy múa. "Cửu Sơn Quyết là công pháp của núi, của đất. Để đạt đến tầng cao nhất, ngươi cần phải hòa mình vào những nơi ẩn chứa linh khí Thổ thuần túy nhất, những nơi mà chỉ có địa mạch mới có thể sinh ra." Lão Thổ dừng lại, lấy ra một tấm bản đồ da thú đã cũ kỹ, sờn rách, đặt xuống đất, dùng ngón tay gầy guộc chỉ vào một điểm trên bản đồ. "Phía Tây Tản Viên Sơn, có một khu mỏ linh thạch cổ xưa. Nơi đó, linh khí Thổ kim đặc quánh, mạnh mẽ. Ngươi sẽ đến đó."

Sơn Tinh nhìn tấm bản đồ, những đường vẽ nguệch ngoạc nhưng chính xác đến kinh ngạc, mô tả địa hình hiểm trở và những con đường mòn bí ẩn. Cậu chưa từng đi xa đến vậy.

"Mỏ linh thạch?" Sơn Tinh khẽ hỏi, trong lòng đầy tò mò. Cậu đã nghe loáng thoáng về những nơi con người khai thác đá quý, nhưng chưa bao giờ hình dung ra một "mỏ linh thạch."

Lão Thổ gật đầu. "Nơi đó đầy rẫy hiểm nguy, và cũng đầy rẫy những thử thách mới. Ngươi sẽ không còn là đứa trẻ chỉ biết chặt củi. Ngươi sẽ phải lao động khổ sai, đối mặt với những cạm bẫy của con người và những bí mật của lòng đất. Đó là bước tiếp theo để ngươi thực sự trở thành một phần của núi, một vị thần cai quản đất đai." Lão Thổ quay sang nhìn thẳng vào Sơn Tinh, ánh mắt lão bỗng trở nên sáng rực, sâu thẳm như hai hố đen nuốt chửng mọi ánh sáng xung quanh, không còn vẻ lờ mờ như mọi khi. Một luồng linh khí Thổ cực kỳ cổ xưa và hùng vĩ, mạnh mẽ hơn bất kỳ thứ gì Sơn Tinh từng cảm nhận, bỗng tỏa ra từ lão, bao trùm lấy không gian. Sơn Tinh cảm thấy một áp lực vô hình đè nặng lên mình, như hàng ngàn ngọn núi đang sụp đổ, khiến cậu phải quỳ sụp xuống, không thể cử động.

"Ta là Thổ Địa, vị thần cai quản Tản Viên Sơn này," lão Thổ nói, giọng nói không còn khàn khàn mà trở nên vang dội, uy nghiêm, như tiếng sấm rền từ sâu thẳm lòng đất. "Ngươi là huyết mạch Thần Nông Thổ Hoàng cuối cùng, được định sẵn sẽ kế thừa sức mạnh của núi. Ta đã tôi luyện ngươi bấy lâu nay. Bây giờ, ngươi phải tự mình đi tiếp con đường của mình."

Sơn Tinh kinh ngạc tột độ. Lão tiều phu gầy gò, khắc khổ bấy lâu nay lại là Thổ Địa! Mọi nghi ngờ, mọi linh cảm mơ hồ giờ đây đều được giải đáp. Cậu quỳ trên mặt đất, cảm nhận sự rung chuyển từ linh khí của vị thần, một sự kính sợ sâu sắc dâng trào trong lòng.

Lão Thổ, sau khi tiết lộ thân phận, lại thu lại khí tức, trở về với vẻ ngoài tiều tụy thường ngày. Lão đưa cho Sơn Tinh một chiếc túi vải thô đã sờn rách, bên trong có một ít lương khô và một bình nước nhỏ. "Hãy đi về phía Tây. Khi ngươi tìm thấy cánh cổng của lòng đất, nơi có những khối đá phát sáng, đó là nơi ngươi phải đến. Và nhớ, sức mạnh không đến từ việc bộc lộ, mà từ sự hòa mình."

Sơn Tinh đứng dậy, cúi đầu thật sâu trước lão Thổ, một sự tôn kính tuyệt đối. Cậu biết rằng đây là lời tiễn biệt cuối cùng. Không lời từ biệt hoa mỹ, không một cái ôm, nhưng ý nghĩa sâu sắc hơn mọi lời nói. Lão Thổ đã cho cậu một cuộc đời thứ hai, một con đường tu luyện mà không ai có thể mơ tới.

Mang theo tấm bản đồ cũ kỹ và những lời dặn dò của Thổ Địa, Sơn Tinh bắt đầu hành trình mới. Cậu rời xa căn nhà tranh vách đất đã gắn bó bấy lâu, rời xa gốc cây cổ thụ nơi cậu đã chiêm nghiệm Cửu Sơn Quyết hàng đêm. Mỗi bước chân của cậu vững chãi hơn, mang theo sự kiên định của đất và sự linh hoạt của cây. Cậu men theo con đường mòn nhỏ, băng qua những khu rừng rậm rạp mà Lão Thổ đã chỉ dẫn. Cảnh vật dần thay đổi. Những cây cổ thụ nhường chỗ cho những ngọn đồi trọc, nơi đá tảng lộ thiên nhiều hơn, đất đai cằn cỗi hơn, không khí mang theo mùi khoáng vật và bụi bặm. Từ xa, cậu bắt đầu cảm nhận được những rung động mạnh mẽ hơn từ lòng đất, những âm thanh trầm đục của những cỗ máy khổng lồ, và ánh sáng mờ ảo của những ngọn đèn dầu hắt ra từ những miệng hang lớn – dấu hiệu không thể chối cãi của một mỏ linh thạch, nơi định mệnh mới của Sơn Tinh đang chờ đợi. Cậu biết rằng hành trình gian nan hơn, khốc liệt hơn đang ở phía trước, nhưng trong lòng cậu không có sự sợ hãi, chỉ có một ngọn lửa ý chí bùng cháy, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách mà thiên địa mang lại.