Với Phượng Hoàng Lữ và nhóm đạo sĩ đồng hành, hành trình đến Hồ Thiên Sơn của Thạch Sơn trở nên bớt cô độc hơn. Mặc dù Phượng Hoàng Lữ vẫn còn nhiều thắc mắc về Thần Long vàng kim và sự thay đổi của Thạch Sơn, nhưng nàng tin tưởng vào mục đích của hắn. Nhóm đạo sĩ thì tỏ ra kính phục và sẵn sàng nghe theo mọi chỉ dẫn của Thạch Sơn.
Họ tiếp tục tiến sâu vào khu vực núi non hiểm trở. Càng gần đến Hồ Thiên Sơn, linh khí càng trở nên dày đặc, nhưng cũng mang theo một sự hỗn loạn rõ rệt hơn. Thạch Sơn có thể cảm nhận được những luồng năng lượng mạnh mẽ va chạm vào nhau, như những dòng điện ngầm đang cuộn trào dưới lòng đất. Đây chính là dấu hiệu của việc linh khí hội tụ, nhưng cũng là nơi tiềm ẩn những mối nguy hiểm.
Một ngày nọ, khi họ đang vượt qua một khe núi hẹp, đột nhiên, một tiếng gầm gừ vang vọng, khiến cả mặt đất rung chuyển. Từ những hốc đá và bụi cây rậm rạp, hàng loạt những con huyết thú khổng lồ xuất hiện. Chúng không phải là huyết xà như trước, mà là những loài thú rừng bị biến đổi, với thân thể màu đỏ sẫm như máu, đôi mắt đỏ rực và những chiếc vuốt sắc nhọn. Lớp tà khí bao phủ chúng dày đặc hơn nhiều so với lũ huyết xà, và chúng mang theo một sự hung tợn, điên cuồng, không còn chút lý trí nào.
"Là Huyết Thú Hộ Vệ!" Phượng Hoàng Lữ trầm giọng, sắc mặt nàng trở nên nghiêm trọng. "Chúng là những linh thú mạnh mẽ của vùng Hồ Thiên Sơn, nhưng đã bị tà khí tha hóa hoàn toàn để bảo vệ một thứ gì đó. Có vẻ như chúng đang canh giữ lối vào Hồ Thiên Sơn."
Đàn huyết thú lao tới tấn công. Chúng không có chiến thuật, chỉ dựa vào sức mạnh và sự điên cuồng. Móng vuốt sắc nhọn và hàm răng đầy nọc độc của chúng liên tục vồ vập, xé toạc không khí. Nhóm đạo sĩ nhanh chóng hình thành trận địa phòng thủ, thi triển các loại phép thuật và pháp khí để chống đỡ. Tuy nhiên, số lượng huyết thú quá đông, và sức mạnh của chúng đã bị tà khí tăng cường, khiến nhóm đạo sĩ gặp không ít khó khăn.
Phượng Hoàng Lữ cũng lao vào chiến đấu. Nàng thi triển Phượng Hoàng Lân Giáp, toàn thân được bao phủ bởi những lớp vảy vàng óng ánh, đôi tay nàng hóa thành những chiếc vuốt sắc bén, liên tục tung ra những đòn tấn công mạnh mẽ, xé nát lớp da thịt của huyết thú. Nàng không ngừng tung ra những đòn Phượng Hỏa Liệt Diễm, thiêu đốt tà khí trên người chúng. Tuy nhiên, dù Phượng Hoàng Lữ mạnh mẽ, nhưng việc đối mặt với số lượng lớn huyết thú bị tha hóa khiến nàng cũng dần kiệt sức.
Thạch Sơn đứng cạnh nàng, ánh mắt hắn sắc bén nhìn vào từng con huyết thú. Hắn cảm nhận được nguồn tà khí sâu thẳm bên trong chúng, không phải là thứ tà khí thông thường, mà là một sự biến chất từ chính linh khí tự nhiên. Điều này càng khẳng định suy đoán của hắn: có một nguồn năng lượng tà ác nào đó đang thao túng Hồ Thiên Sơn.
"Thần Long, hỗ trợ!" Thạch Sơn ra lệnh.
Thần Long vàng kim gầm lên một tiếng vang vọng. Nó phóng lớn thân hình, bay lượn trên đầu đàn huyết thú. Nó không trực tiếp tấn công bằng sức mạnh hủy diệt, mà phun ra những luồng linh khí vàng kim thuần khiết, bao phủ lấy toàn bộ đàn huyết thú. Linh khí này có tác dụng thanh tẩy và trấn nhiếp cực mạnh. Ngay lập tức, những con huyết thú gào thét đau đớn, lớp tà khí trên người chúng bốc lên thành những làn khói đen, và chúng trở nên yếu ớt hơn, chậm chạp hơn, như bị rút cạn sức lực.
Nhân cơ hội đó, Thạch Sơn lao vào. Hắn không dùng những đòn tấn công hủy diệt, mà vận dụng Công Pháp Địa Môn ở cấp độ trấn áp. Hắn giơ Thạch Long Ấn lên, ánh sáng ngọc thạch của nó bùng lên rực rỡ, chiếu sáng toàn bộ khu vực.
"Địa Môn Quy Nguyên!" Thạch Sơn gầm lên.
Từ lòng đất, những luồng linh khí thuần khiết cuồn cuộn trỗi dậy, không ngừng bao bọc lấy từng con huyết thú. Chúng không bị nghiền nát, mà bị một lực lượng vô hình kéo xuống, ghì chặt xuống đất. Lớp tà khí trên người chúng hoàn toàn bị thanh tẩy, và chúng từ từ biến trở lại thành những linh thú rừng bình thường, hiền lành, nhưng lại tỏ ra sợ hãi và bối rối, như vừa tỉnh dậy từ một cơn ác mộng.
Toàn bộ đàn huyết thú đã được thanh tẩy và trấn áp. Không gian xung quanh trở lại yên bình, chỉ còn lại tiếng thở dốc của Phượng Hoàng Lữ và nhóm đạo sĩ.
Phượng Hoàng Lữ nhìn cảnh tượng trước mắt, đôi mắt nàng mở to đầy kinh ngạc. "Ngươi... ngươi không giết chúng? Ngươi đã thanh tẩy chúng?!"
Thạch Sơn gật đầu. "Chúng bị tha hóa, không phải bản chất xấu xa."
"Ngươi... đã mạnh đến mức có thể thanh tẩy cả một đàn huyết thú bị tà khí ngấm sâu?" Phượng Hoàng Lữ lẩm bẩm, không giấu được sự thán phục. Nàng biết, ngay cả những cao thủ hàng đầu của Phượng Hoàng Tộc cũng khó lòng làm được điều này.
Thạch Sơn nhìn về phía trước, nơi con đường dẫn vào Hồ Thiên Sơn. Hắn cảm nhận được một luồng năng lượng tà ác mạnh hơn đang trỗi dậy từ sâu bên trong. Đây chỉ là những kẻ canh gác. Mối nguy hiểm thực sự nằm sâu bên trong Hồ Thiên Sơn, nơi Thạch Hiện Tại đang chờ đợi.